Cơ chế thoái hóa, đặc điểm và ứng dụng của vật liệu phân hủy sinh học.
Định nghĩa và cơ chế suy thoái của vật liệu phân hủy sinh học Các vật liệu phân hủy sinh học, còn được gọi là "vật liệu sinh thái xanh", đề cập đến các vật liệu có thể bị suy giảm dưới tác động của các vi sinh vật và enzyme đất. Cụ thể, nó đề cập đến các vật liệu polymer có thể gây ra sự phân hủy sinh học trong một số điều kiện nhất định dưới tác động của các vi sinh vật tự nhiên như vi khuẩn, nấm mốc và tảo.
Vật liệu phân hủy sinh học lý tưởng là một vật liệu polymer có hiệu suất cao và có thể bị phân hủy hoàn toàn bởi các vi sinh vật môi trường sau khi bị loại bỏ, và cuối cùng được chuyển đổi thành CO2 và H2O để trở thành một thành phần của chu trình carbon trong tự nhiên.
Sự phân hủy của các vật liệu phân hủy sinh học chủ yếu thông qua hành động của vi sinh vật. Do đó, cơ chế suy thoái của vật liệu phân hủy sinh học là quá trình tiêu hóa và hấp thụ vật liệu của vi khuẩn và nấm mốc.